Bố vợ chu đáo

Thấy cô chị rõ xinh gái, mà mãi chưa lấy chồng trai làng hỏi cậu em. Cậu ta trả lời ráo hoảnh :

– Tại “bệnh nghề nghiệp” của bố em đấy! Cụ là công nhân, luôn tâm niệm câu: “Chất lượng sản phẩm là lương tâm của người thợ” nên sản phẩm chưa hoàn chỉnh là chưa xuất xưởng.

– Chị cậu đẹp người, đẹp nết, lại có nghề có việc. Hoàn chỉnh quá rồi còn gì!

– Nhưng còn đang tập sự, cụ bắt phải chờ được biên chế chính thức đã.

– Trời đất! Một bố vợ chu đáo hết ý!

Đặt tên cho con

Một nhân viên trong đội điều tra dân số dừng lại ở một ngôi nhà có đến chừng hơn một tá trẻ con đang chơi trên sân. Anh ta điền vào bản khai trong lúc nói chuyện với chị chủ nhà anh ta hỏi:

– Chị có bao nhiêu con?

– Nào, để xem xem, chị ta đáp – Thằng Tí, con Sửu, con Dần, thằng Mão, thằng Thìn, con…

– Xin lỗi chị, người nhân viên cắt ngang lời chị ta – Tôi không cần biết tên bọn trẻ. Chúng tôi chỉ quan tâm đến số các cháu.

– Đó là một sự lăng mạ. – Người đàn bà kêu lên – Chúng tôi không đánh số các con của chúng tôi. Chúng tôi đặt tên cho chúng.

Không thể tin được

Một anh chồng hay ghen đã thuê một thám tử theo dõi chị vợ.

– Tôi chắc rằng, vợ tôi có nhân tình – Anh ta nói – Và tôi muốn có bằng chứng để li dị.

Sau vài tuần, viên thám tử đến báo cáo cho anh chồng và mang theo những tấm ảnh làm bằng chứng.

– Đây là tất cả những gì anh cần đến – Viên thám tử nói – Bức ảnh này cho thấy họ đang du ngoạn ngoài bãi biển cùng nhau. Còn bức ảnh này chụp họ đang khiêu vũ cùng nhau. Còn đây, họ đang ôm nhau và hôn nhau trong chiếc ô tô đỗ gần sân bay.

– Tôi không thể tin được điều đó – Người chồng nói – Tôi không thể tin nổi.

– Nhưng, tất cả đã rõ ràng trong những tấn ảnh này mà – Viên thám tử nói.

– Ổ, tôi thấy rồi – Người chông đáp – Điều mà tôi không thể tin nổi là vợ tôi lại có thể có nhiều trò vui vẻ đến thế.

Làm quen

Đang đi dạo phố thấy một bạn nữ rất xinh , tôi liền hỏi em con nhà ai .

Em nói : ”Con mẹ mày !”

Không ngờ vừa gặp em đã muốn làm con dâu của mẹ anh rồi.

Cứ tưởng

Một cặp vợ chồng lấy nhau được 10 năm, một hôm quyết định đi hưởng tuần trăng mật lần thứ hai. Từ ngày cưới tới giờ, đây là lần đầu tiên họ đi xa nhà cùng nhau.

Khi họ ngồi trong phòng ăn trao đổi về kế hoạch, anh chồng luôn liếc về phía phòng khách, nơi có một bà già nhỏ bé đang ngồi đan áo trước tivi.

Anh chồng nói:

– Anh thấy vấn đề lớn nhất của chúng ta là sẽ thu xếp thế nào với mẹ của em đây trong lúc chúng ta đi vắng ?

– Mẹ em à ! Chị vợ kêu lên – Em tưởng đấy là mẹ của anh .

Bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn

Một chàng trai đèo mẹ đi bằng xe đạp. Tới chân một con dốc, chàng ta nói với mẹ:

– Mẹ xuống đi bộ, dốc này cao lắm con không đạp lên nổi. Bà mẹ liền chỉ tay vào mặt con trai quát:

– À ra thế đấy! Con với cái. Mới tối hôm qua tao thấy mày đèo người yêu đạp băng băng lên đốc vậy mà bây giờ bắt tao đi bộ lên dốc hả?

Chàng trai gãi đầu gãi tai.

– Mẹ không biết à, “bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn”. Khi đèo mẹ con coi bên hiếu nặng hơn nên không lên được dốc. Còn khi con đèo người yêu là con coi bên tình nhẹ hơn nên mới đạp băng băng lên đốc đấy chứ.

Hai trái tim vàng

Trên ghế đá công viên, một chàng trai cố gắng thuyết phục người yêu lúc đó mặt mày ủ rũ:

– Thôi cứ vui lên em ạ! Chúng mình tuy nghèo nhưng dù sao vẫn còn có hai trái tim vàng…

– Thật không? Cô gái cắt ngang, mặt tươi tỉnh hẳn lên:

– Thế mà anh cứ giấu em, liệu tất cả có được “dăm cây” không anh?

Còn hơn

Một thanh niên đang yêu hỏi một người đàn ông đứng tuổi đã có vợ

– Tôi là người đang yêu mà nhiều lúc không chịu được nhạc rốc, tại sao anh vẫn nghe mãi được?

Người kia trả lời:

– Cậu cứ thử lấy vợ đi, rồi cậu sẽ thấy nhạc rốc còn êm ái hơn nhiều so với giọng của bà vợ.

Mừng hụt

Trên ghế đá công viên cô gái thủ thỉ với chàng trai: “Em yêu anh!” Chàng trai thì thầm: “Trong đời anh, em là người đầu tiên yêu anh”.

Cô gái cảm động: “Có thật không anh ? ”

Chàng trai quả quyết: “Thật mà! Những người trước thì anh yêu!”

Thiếu cả 3 phần

Đến bữa ăn, anh chồng cần nhằn:

– Con người ta không chỉ ăn bằng mồm mà còn ăn bằng mắt, bằng mũi. Mâm bát gọn sạch, bày biện đẹp là ăn bằng mắt, hương vị thơm phức, lan toả là ăn bằng mũi. Trông mâm cơm em sắp đặt lôi thôi, lỉnh kỉnh thế này mất hẳn hai phần ba sự ngon.

– Anh nói thế còn thiếu. Người ta còn ăn bằng tai nữa. Anh đã không giúp em dọn cơm, ngồi xuống ăn là cằn nhằn, thiếu lời động viên êm dịu, ngọt ngào, là mất hẳn phần ăn bằng tai đấy!

Proudly powered by WordPress | Theme: Looks Blog by Crimson Themes.